Đêm đó thực sự em rất cuồng nhiệt, em chẳng giữ được mình mà hùa theo vô điều kiện.
Em chào chị Thanh Bình!
Hôm nay em có một tâm sự rất muốn chị chia sẻ và gỡ rối trong chuyện tình cảm này. Chúng em quen nhau khi em làm thêm ở quán cà phê, một lần tình cờ anh uống nước với bạn bè và gặp em. Tại đó, anh ấy đã xin số điện thoại để làm quen.
Sau một thời gian, rồi chúng em nhanh chóng đến với nhau, yêu nhau rất nồng cháy. Em năm nay 23 tuổi, còn anh ấy 30 tuổi. Lúc đầu em cũng không có nhiều tình cảm với anh ấy. Nhưng sau nhiều lần đi chơi, trong em có nhen nhóm dần chút cảm tình bởi anh ấy rất quan tâm đến em.
Một lần em đi chơi với anh ấy về muộn, chủ nhà đã khóa cổng, mà bạn bè xung quanh đấy đều về quê hết, em đã đồng ý vào nhà nghỉ sau khi anh ấy hứa sẽ không làm gì em cả. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế, chúng em đã đi quá giới hạn . Đêm đó thực sự em cũng khá cuồng nhiệt, khi được ở cạnh người em yêu, em chẳng giữ được mình mà hùa theo vô điều kiện. Ngay sau đó, em thấy anh không quan tâm nhiều cũng không tình cảm nhiều như trước. Mặc dù anh vẫn đưa em đi giới thiệu với bác và bạn bè của anh ấy ngoài này. Mỗi lần em gặp bác của anh ấy chẳng hiểu sao em thấy rất run khiến mình chẳng dám nói gì, bác hỏi gì em nói nấy. Anh hỏi sao em không nói gì thế, và những lần sau đó anh rủ em đi ăn với bác và mọi người thì thỉnh thoảng em mới nhận lời, nên anh cũng thưa dần mời em tham gia những buổi đi như vậy hơn.
Một lần, chẳng hiểu nghĩ gì em đã thử anh rằng em có thai, anh bảo " Thế thì cưới ". Rồi thật không may, không như em đùa, em đã có thai thật. Anh cũng hỏi "Bây giờ em muốn thế nào?"
Em bảo em đang còn đi học và em không muốn bố mẹ xấu hổ nên em muốn bỏ cái thai đi, thật buồn anh cũng đồng ý luôn không ngăn cản điều gì.
Những ngày đến bệnh viện bỏ thai em rất đau đớn nhưng anh không có mặt ở bên động viên. Rồi cái thai bỏ không thành công nên phải đi hút lại. Em bảo với anh là sáng anh đưa em đi nhưng anh bảo tối anh phải làm ca đêm nên sáng anh không dậy để đưa đi được đâu, anh bảo để sáng hôm sau.
Thật sự lúc đó em rất buồn và em đã đi với bạn. Khi em vừa mới bỏ cái thai được mấy ngày, em phải chuyển nhà, em nhờ anh giúp, anh bảo để mai anh sang anh chuyển, nhưng khi đến giờ chuyển nhà em gọi cho anh, anh bảo mới đi làm về mệt. Thế là em phải tự chuyển một mình. Thực sự thời gian đó em vô cùng mệt mỏi. Mệt vì cơ thể yếu, mệt vì tinh thần.
Và thấy mình là đứa con gái ngu ngốc nhất. Nhưng em vẫn không thể bỏ được anh. Mặc dù có những lúc anh có nhu cầu thì anh mới nhớ đến và rủ em đi chơi. Còn không anh ở nhà ngủ bởi vì công việc của anh cũng rất vất vả.
Anh bảo em phải thông cảm với anh bởi anh nhiều việc bận rộn. Nhiều lần em đòi chia tay nhưng anh lại quay sang năn nỉ nên em lại không chia tay được
Trong tâm trí, em nghĩ anh ta không yêu em, nếu yêu em anh phải quan tâm đến em hơn chứ, sao lại bỏ rơi, lại lạnh nhạt thờ ơ với em như vậy. Nhưng anh ta cũng không bao giờ bỏ em. Nhưng sao em tự thấy chán mình như thế này. Bố mẹ cho ăn học đàng hoàng, là sinh viên một trường Đại học có tiếng, trong khi anh chỉ là công nhân không hơn không kém, sao em kém cỏi đến thế này? Sao em lại buông thả cuộc đời em cho anh thế này?
Em phải làm gì đây hả chị Thanh Bình, bây giờ nghĩ đến việc bỏ anh, em không sao làm được.
Trả lời:
Chào em gái!
Đọc thư của em, biết nói thế nào nhỉ. Chị thật sự không bằng lòng với cách sống của em. Chị thấy em là một người con gái quá trẻ con, không lường trước được hậu quả khi đã sống thử như thế nào?
Có câu tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Em lỡ có thai, trước khi trách cứ anh ta thì em nên trách bản thân mình trước. Chị không hiểu em và anh ấy quen nhau một thời gian ngắn, em đã suy xét chín chắn và tin cậy hoàn toàn ở người đó chưa? Hai là các em đã sẵn sàng có con chưa? Ba là các em đã biết có quan hệ tình dục sẽ có thể mang thai ngoài ý muốn không? Chị dám chắc em và bạn em chẳng nghĩ đến những điều này hoặc nếu có chỉ là những suy nghĩ rất mơ hồ.
Đấy là còn chưa kể về quan niệm đạo đức ở Việt Nam, cô gái nên giữ gìn trinh tiết khi về nhà chồng, em quá dễ dãi lên giường với người tình, nếu bố mẹ em biết liệu họ có vui lòng, hạnh phúc không?
Mặc dù rất thông cảm cho em, bởi khi yêu không nói trước được điều gì. Nhưng trên hết, chị vẫn không bằng lòng với quan điểm và cách sống của em. Em đã 23 tuổi, một độ tuổi không còn nhỏ vậy mà em chưa chín chắc chút nào trong tình yêu này.
Xã hội bây giờ thay đổi nhiều, những quan niệm khắt khe về trinh tiết, về quan hệ tình dục trước hôn nhân không còn nghẹt thở như trước nữa, nhưng không có nghĩa thế là có thể dễ dãi quan hệ tình dục mà không phòng tránh thai. Tránh thai, trước hết là bảo vệ sức khỏe cho chính mình, là hành động yêu chính con người mình một cách hết mình.
Bất cứ ai biết chữ là đều có thể tiếp cận nguồn thông tin về tình dục an toàn qua các phương tiện truyền thông. Hàng ngày đều có những tin đưa về hậu quả đau lòng khi lỡ mang thai: mất danh dự gia đình, phải kết hôn khi chưa sẵn sàng, phải đi nạo phá thai, phải đối diện với sự mất khả năng làm mẹ vĩnh viễn, rồi tình yêu tan vỡ khi gặp phải những anh chàng đánh bài chuồn...
Chị mong em hãy rút ra bài học cho mình từ chính câu chuyện của em, và rồi tự chịu trách nhiệm với chính hành động của mình. Em đã dễ dãi với chính mình thì cũng phải nhận bài học cho sự dễ dãi ấy. Mặc dù quan niệm khi yêu nhau họ sẵn sàng trao cho nhau tất cả những gì tốt đẹp nhất, không hề hối tiếc, nhưng một cuộc khảo sát nhỏ về việc " Có nên quan hệ tình dục trước hôn nhân không? " lại cho một kết quả khá bất ngờ. 97% bạn đọc bỏ phiếu cho không.
Bởi theo lý giải, 10 cặp sống thử thì đến 9 cặp không lấy nhau.
Quan điểm của các "bậc tiền bối" thì cho rằng, khi mà con ong đã tỏ đường đi lối về, khi mà hai cá nhân nam, nữ chưa rằng buộc nhau bằng tờ đăng ký kết hôn thì không nói trước được điều gì. Và khi chia tay thì phần thiệt lại nghiêng về các bạn gái, bởi các anh chàng khi lấy vợ thì anh nào cũng muốn vợ phải còn trinh trắng.
Có một thực tế là khi sẵn sàng trao thân cho người yêu cũng đồng nghĩa luôn với việc nhiều chàng sẽ sinh nghi ngờ vì sự dễ dàng của bạn gái. Bên cạnh đó, có rất nhiều trường hợp "quất ngựa truy phong" ngay sau khi đã chiếm đoạt được cái ngàn vàng.
Nam và nữ khi yêu đúng là khó tránh khỏi những va chạm khiến phát sinh "nhu cầu". Tuy nhiên, người trong cuộc lúc này cần thật bình tĩnh để bày tỏ thái độ thẳng thắn với người yêu. Nếu xác định là mối quan hệ nghiêm túc, đối phương sẽ tự biết kìm chế cảm xúc và không nhất quyết "đòi hỏi".
Còn về phần em gái, em nên dành khoảng lặng để suy nghĩ kỹ về tình cảm của hai em. Nếu tiếp diễn tình trạng này không sớm thì muộn anh ấy cũng sẽ lẳng lặng bỏ đi.
Chúc em luôn gặp được điều may mắn!
Giới thiệu | Điều khoản | Chính sách | Sử dụng