Quốc ơi, em chưa bao giờ hết yêu anh và em biết anh cũng vậy nhưng sao anh cứ chối bỏ tình cảm của chúng mình hoài vậy?
Có phải em vì em là một người con gái quê không xứng đáng với anh chăng? Bao nhiêu câu hỏi em tự đặt ra cho mình nhưng em không hiểu vì sao anh ra đi trong khi anh vẫn còn yêu em. Mỗi lần chúng mình chạm mặt nhau, em sợ nhất là sự lạnh lùng đến vô cảm của anh, nó làm tim em như có hàng nghìn tảng đá đè nặng. Em không còn đủ tỉnh táo và lý trí để làm việc được nữa. Những lúc nhớ anh dù mưa hay nắng em cũng chạy xe cho bằng được đến nơi anh ở để nhìn anh từ đằng xa. Với em lúc đó như thế là đủ lắm rồi. Anh có thấy em ngốc lắm không? Anh có biết vì yêu anh, em đã gạt bỏ lòng tự trọng của một người con gái để níu kéo anh về bên em. Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng và vô vọng phải không anh?
Em không biết mình có thể làm được gì và cho đến khi nào mới có thể chấp nhận sự thật anh đã rời xa em! Nhớ anh rất nhiều, người em yêu.
Gửi người em yêu Lương Kim Quốc!
Thư được chia sẻ từ địa chỉ: 01696193xxx@...
********
Mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, Tâm sự campha1.wap.sh mời bạn đọc chia sẻ những lời nhắn gửi, lời tâm sự của mình đến thầy cô, bạn bè, người thương - những người đang học tập, làm việc trong ngành sư phạm.
Bạn vui lòng viết tiếng Việt có dấu và gửi thư về địa chỉ Tamsu@socbay.com.
Giới thiệu | Điều khoản | Chính sách | Sử dụng