Hai lần em xa tôi một thời gian ngắn thì cả hai lần đó em có thai
Tôi năm nay 29 tuổi, còn bạn gái tôi 21 tuổi. Bạn gái tôi là một cô gái quê nghèo lên thành phố để phụ bán hủ tiếu. Tôi và cô ấy đã quen nhau cũng đã được 4 năm, thời gian chúng tôi bắt đầu quen nhau cũng chính là lúc tôi bị cô ấy phản bội lần đầu tiên.
Trong khi quen tôi thì cô ấy lại đi chơi và cặp bồ với một người đàn ông gấp đôi tuổi cô ấy, khi đó cô ấy và ông ta chỉ mới quen được vài ngày, người đàn ông này không có gì trong tay và cũng chưa bao giờ cho cô ta được bất cứ thứ gì. Và trong một lần đi chơi với nhau, bạn gái tôi đã bị người đó lập âm mưu chiếm đoạt đời con gái. Sau lần đó, cô ấy đã giấu tôi và nói lời chia tay với người kia.
Tôi không biết bất cứ điều gì về việc này cho đến khi chúng tôi mướn nhà ở chung với nhau như vợ chồng. Lần đầu tiên quan hệ với cô ấy, tôi đã biết cô ấy không còn con gái. Khi tôi hỏi về cái màng trinh kia thì cô ấy nói, "E m cũng không biết tại sao nữa" . Và tôi tự động viên mình rằng, có lẽ bạn gái mình đã bị té lúc còn nhỏ nên mới "không còn...".
Sau khi nghỉ việc ở đó, bạn gái tôi chuyển qua chỗ làm giầy dép. Vì được bao ăn ở nên chúng tôi không còn chung sống với nhau nữa dù hai đứa vẫn qua lại thường xuyên. Và trong một lần tình cờ, tôi đã phát hiện ra cô ấy tôi nói dối tôi để đi chơi với một anh bạn làm cùng (cùng làm chung công ty và ở chung nhà chủ). Cô ấy cũng thừa nhận rằng đã có một chút tình cảm với anh ta... và cũng nhờ sự phản bội đó mà tôi đã được bạn thân của cô ấy nói cho tất cả quá khứ của bạn gái tôi.
Khi biết được mọi chuyện, tôi thực sự rất buồn và hụt hẫng... chính vì điều đó nên tôi đã bỏ lên Lâm Đồng vào chùa đọc kinh khoảng nửa tháng mới về. Tôi định chia tay thì cô ấy năn nỉ hãy cho cô ấy một cơ hội... và tôi đồng ý với điều kiện, "Không được lừa dối tôi bất cứ một lần nào nữa" . Cô ấy đồng ý, thậm chí cô ấy còn thề trước mặt Phật là sẽ không bao giờ lừa dối tôi.
Chúng tôi tiếp tục quen nhau, chưa được bao lâu thì cô ấy nói có thai. Tôi rất hoang mang nhưng cũng chưa vội kết luận gì về đứa con trong bụng có phải là của mình hay không? Do hai đứa chưa có nhiều tài chính để lo cho con cái nên chúng tôi quyết định bỏ đứa con của mình. Sau lần đó, cô ấy về quê sống khoảng 6 tháng. Thời gian ấy, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau mỗi ngày, tôi sợ xa mặt cách lòng nên ngày nào tôi cũng điện thoại tâm sự và dặn cô ấy "đừng mềm lòng và phản bội anh nhé!". Cô ấy ngoan ngoãn đồng ý và còn cho tôi biết rằng, " Có một thanh niên trong xã vừa ở tù về rất thích em". Tôi lo lắng, căn dặn cô ấy đủ điều vì sợ cô ấy lại bị người ta lập mưu hãm hại một lần nữa.
Thế nhưng, tình cảm đúng là xa mặt cách lòng. Một mặt bạn gái tôi vẫn điện thoại, nhắn tin và hứa hẹn với tôi mỗi ngày nhưng bên cạnh đó, cô ấy lại bắt đầu đi chơi với anh ta. Trong một lần về quê thăm cô ấy, tôi đã phát hiện ra tất cả mọi chuyện... và cô ấy cũng đã thừa nhận rằng có tình cảm với người đó dù vẫn yêu tôi tha thiết.
Cô ấy lại khóc và tôi lại tha thứ một lần nữa. Tôi điện thoại cho người thanh niên đó thì được biết hai người họ đã từng đi chơi qua đêm với nhau. Khi nghe anh ta nói như vậy, tôi buồn vô cùng nhưng vẫn tự nhủ lòng mình, " Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội nữa".
Sau khi ở quê lên, tôi và bạn gái đã dọn về nhà tôi sống chung và dự tính sẽ làm đám cưới vào thời gian tới. Cô ấy than buồn nên thường xuyên lên thành phố thăm người anh trai đang làm việc tại đây. Và lần nào cũng vậy, cô ấy lên đó chơi khoảng 1-2 ngày mới về. Khi tôi bảo cô ấy để tôi đi cùng thì không cho vì "Anh trai em mướn phòng rất nhỏ nên không thể ngủ được 3 người". Thấy cô ấy nói vậy nên tôi cũng không đi theo nữa.
Trong một lần, tôi vô tình phát hiện ra có một thanh niên lạ gọi điện cho bạn gái mình, cô ấy bảo rằng, " đó là bạn của anh trai và muốn làm quen với em" và cô ấy đã tự trấn an tôi rằng, "Nhưng em không thích người đó đâu".
Sau đó chẳng bao lâu thì cô ấy nói với tôi rằng, "Em đã có thai", rồi cô ấy kêu ở nhà buồn quá nên muốn lên thành phố làm và ở gần nhà anh trai. Tôi nhất quyết phản đối nhưng cô ấy không nghe và tự túc chuẩn bị hành lý lên thành phố một mình. Cũng từ đó, tôi và cô ấy không còn liên lạc với nhau nữa.
Tôi và cô ấy ở với nhau cũng đã được 4 năm, chúng tôi vẫn thường xuyên quan hệ mà không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào nhưng chẳng bao giờ dính bầu cả. Vậy mà hai lần cô ấy rời xa tôi một thời gian ngắn thì cô ấy lại có thai. Tôi cảm thấy rất buồn và hụt hẫng vì không biết đó có phải là con tôi hay không? Giờ đây cô ấy vẫn đang ở thành phố, chúng tôi đã không liên lạc với nhau gần một tháng nay. Tôi rất buồn và mệt mỏi, tôi muốn chấm dứt tất cra những sao trong lòng tôi vẫn buồn quá!
Tôi không thể hiểu được những gì cô ấy đang nghĩ? Tại sao cô ấy lại có thể coi việc ngoại tình là một điều rất bình thường, như chuyện cơm ăn, nước uống hàng ngày vậy?
Tôi thật sự đang rất hụt hẫng và không biết sẽ phải làm sao bây giờ nữa?
Giới thiệu | Điều khoản | Chính sách | Sử dụng